Tuy nhiên, Trung Quốc vẫn còn phải vượt qua nhiều thách thức để trở thành quốc gia dẫn đầu về kinh tế kỹ thuật số.
Một nghiên cứu mới gần đây của McKinsey chỉ ra rằng Mỹ vẫn đang có chỉ số số hóa cao gấp 4,9 lần so với Trung Quốc. Và ở quốc gia châu Á này, mức số hóa của các ngành kinh tế cũng thể hiện sự chênh lệch lớn.
Trung Quốc sẽ phải đối mặt với những nguy cơ nghiêm trọng khi cố gắng thu hẹp những khoảng cách này. Theo McKinsey, đến năm 2030, quá trình số hóa sẽ làm thay đổi và tạo ra giá trị tương đương với 10 – 45% tổng doanh thu trong 4 lĩnh vực chính (tiêu dùng và bán lẻ, tự động và lưu động, chăm sóc sức khỏe, và vận chuyển hàng hóa và logistics). Do đó, quá trình số hóa có thể tác động lớn lên chuỗi giá trị và đóng góp vào sự bấp bênh về việc làm, tiêu dùng và bối cảnh chính trị - xã hội.
Để đảm bảo sự phát triển của nền kinh tế kỹ thuật số vẫn còn chứa nhiều rủi ro của mình, các nhà lãnh đạo của Trung Quốc cần phải tìm ra được các giải pháp thông minh.
Những đổi mới dựa trên thị trường không thể dự đoán trước được, và những mong đợi về chúng thường bị phóng đại hóa. Trong trường hợp nền kinh tế kỹ thuật số của Trung Quốc, các quy định và quá trình thực thi không hoàn hảo và tụt hậu đã làm trầm trọng thêm các tác động của sự mất cân bằng trong môi trường kinh doanh, từ đó cho phép sự xuất hiện của những điểm yếu nghiêm trọng, từ rủi to tài chính và nợ nần tới ô nhiễm và bất bình đẳng.
Với hệ thống hiện tại của Trung Quốc, các vấn đề này có được giải quyết hay không phụ thuộc vào chính phủ.
Trong 5 năm trở lại đây, chính phủ quốc gia này đã cố gắng làm điều đó, thường sử dụng các công cụ quản lý cũ, không hoàn hảo và sẵn có. Chỉ trong năm ngoái, chính quyền Trung Quốc đã kiên định thắt chặt các quy định quản lý Bitcoin, nền tảng tài chính B2C, ngân hàng ngầm, các dòng vốn xuyên biên giới, nợ và các thị trường chứng khoán.
Nhưng những thay đổi như vậy không giải quyết được các điểm yếu tiềm ẩn cho phép rủi ro tăng nhanh. Do đó, Trung Quốc phải xây dựng các thể chế hiệu quả hơn để đối phó với các thất bại kinh doanh, chịu thua lỗ, và quản lý rủi ro và sự không chắc chắn. Cụ thể, Trung Quốc cần phải cải thiện các thủ tục phá sản, các thị trường vốn đa tầng, một hệ thống an sinh xã hội hiệu quả, nhà cửa công cộng đáng tin cậy, và một chế độ thuế tiến bộ nhằm giảm sự bất bình đẳng. Đồng thời, để chống lại lạm dụng thị trường, Trung Quốc nên đưa ra luật cạnh tranh và các quy định về môi trường mạnh mẽ hơn, cũng như các cơ chế chống tham nhũng.
Bản chất của nền kinh tế kỹ thuật số là ủng hộ thị trường, năng suất và toàn cầu hóa. Tuy nhiên, nếu không có sự quản lý hiệu quả, nó có thể gây ra sự mất cân bằng kinh tế nghiêm trọng thúc đẩy sự bất ổn chính trị và xã hội. Điều này càng đúng trong thời điểm diễn ra những gián đoạn quy mô lớn do tiến bộ công nghệ nhanh chóng, những thay đổi về nhân khẩu học và biến đổi khí hậu.
Cách duy nhất để khai thác tiềm năng của nền kinh tế số đồng thời tránh cá rủi ro là xây dựng các thể chế xã hội công bằng và toàn diện nhằm bảo vệ quyền sở hữu và đảm bảo tính hiệu quả của thị trường.
Nguồn: CafeF